Hàn Quốc tiến đến trở thành quốc gia dân chủ và cường quốc kinh tế

Vào ngày 10 tháng 5 năm 1948, cuộc bầu cử dân chủ đầu tiên của Hàn Quốc với sự giám sát của Liên Hợp Quốc được tổ chức để bầu ra 198 Nghị sĩ Quốc hội. Vào ngày 17 tháng 7 cùng năm, Hiến pháp được ban hành; Rhee Seung-man và Yi Si-yeong, hai chiến sĩ độc lập được tôn vinh bởi người Hàn Quốc, đã được bầu là Tổng thống và Phó Tổng thống đầu tiên của quốc gia. Vào 15 tháng 8 năm 1948, nước Đại Hàn Dân Quốc đã được ban bố với chế độ dân chủ tự do, kế thừa tính hợp pháp từ Chính phủ Hàn Quốc lâm thời. Liên hợp quốc đã công nhận chính phủ của nước Đại Hàn Dân Quốc là chính phủ hợp pháp duy nhất trên Bán đảo Triều Tiên.

Tuy nhiên, ở phía bắc vĩ tuyến 38, cuộc tổng bầu cử dưới sự giám sát của Liên hợp quốc đã không thực hiện được do sự phản đối của Liên minh Xô Viết. Vào ngày 9 tháng 9 năm 1945, nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên được thành lập theo chế độ chủ nghĩa cộng sản. Kim Il-sung (Kim Nhật Thành), người từng đã giữ vai trò là tướng lĩnh trong Quân Đội Nga Xô Viết, đã trở thành nhà lãnh đạo đứng đầu.

Trong sự đối lập giữa chế độ dân chủ tự do ở miền nam và chế độ độc tài cộng sản ở miền bắc, chính phủ Đại Hàn Dân Quốc với sự lãnh đạo của Tổng thống Rhee Seung-man đã gặp nhiều vấn đề như thành lập quy định trong nước, loại trừ tàn dư của thực dân và khắc phục những mâu thuẫn của các phái tả hữu.

Đường cao tốc Gyeongbu – Đường cao tốc quốc gia đầu tiên ở Hàn Quốc nối liền Seoul và Busan được thông xe vào năm 1970.

Vào ngày 25 tháng 6 năm 1950, quân đội Triều Tiên cùng với lính và xe tăng Xô Viết đã xâm chiếm miền Nam, phát động cuộc nội chiến trên bán đảo Triều Tiên. Ủy ban an ninh của Liên hợp quốc đã đều lên án cuộc xâm lược của Triều Tiên và đưa ra quyết định các nước thành viên sẽ cử quân đội hỗ trợ đến Hàn Quốc.

Khi làn sóng chiến tranh đã bị đẩy về phía Bắc với sự can thiệp của quân đội Liên hợp quốc, các đội quân Trung Quốc đã can thiệp vào cuộc chiến ở mặt trận phía Bắc. Chiến tranh đã ngừng bằng việc hai miền Nam-Bắc ký Hiệp định đình chiến vào ngày 27 tháng 7 năm 1953 nhưng không có bên nào giành được chiến thắng hoàn toàn. Tổng thống Rhee Seung-man có vai trò vô cùng quan trọng trong việc ngăn ngừa tiến trình “cộng sản hóa” Hàn Quốc bằng các biện pháp ngoại giao và vận động các tổ chức dân sự.

Bài viết liên quan  Sự khởi đầu của lịch sử Hàn Quốc (Thời tiền sử - Thời đại Gojoseon)

Một cuộc chiến cốt nhục tương tàn kéo dài ba năm do phe Cộng sản khơi mào khiến toàn bộ Bán đảo Triều Tiên chìm trong đổ nát. Hàng triệu lính và người dân bị giết. Hầu hết các cơ sở hạ tầng công nghiệp của Hàn Quốc bị phá hủy. Hàn Quốc trở thành quốc gia nghèo nhất thế giới. Tuy nhiên, cuộc chiến đã dạy cho Hàn Quốc bài học về sự quý giá của tự do. Chiến tranh đã trở thành tiền đề xây dựng nền móng chủ nghĩa yêu nước trong trái tim những thanh niên, học sinh và quân nhân. Đây chính là động lực và sức mạnh cho tiến trình hiện đại hóa xã hội sau này của Hàn Quốc.

Tổng thống Rhee Seung-man đã củng cố chính quyền bằng nền thống trị độc tài. Vị Tổng thống chuyên quyền độc đoán và những người thân cận đã có những động thái chính trị như tùy ý sửa đổi hiến pháp và gian lận bầu cử, trong khi nạn tham những lan tràn đã khiến cuộc sống của người dân Hàn Quốc thêm khó khăn. Cuộc Cách mạng 19/4 bùng nổ sau khi công chúng phát giác có bầu cử gian lận nhằm mở rộng sự cai trị của vị Tổng thống bạo ngược.

Tổng thống Rhee Seung-man đã phải trốn sang Hawaii Mỹ để giảm áp lực. Ngay sau đó, Hiến pháp được sửa đổi, và hệ thống nội các và quốc hội lưỡng viện đã được thông qua. Hàn Quốc bắt đầu chế độ Hiến pháp mới với sự lãnh đạo bởi Thủ tướng Jang Myeon, nhưng tình trạng chính trị vẫn vô cùng mâu thuẫn, các cuộc đấu tranh và biểu tình chính trị của sinh viên liên tục nổ ra trên các đường phố Hàn Quốc.

Vào tháng 5 năm 1961, một nhóm các sĩ quan quân đội trẻ với sự lãnh đạo của Đại tướng Park Chung-hee đã nắm quyền trong một cuộc đảo chính. Trong cuộc bầu cử Tổng thống được tổ chức vào tháng 10 năm 1963 Park Chung-hee đã được đề cử làm làm Tổng thống và đã đắc cử vào tháng 12 cùng năm.

Chính phủ dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Park đã lập kế hoạch phát triển kinh tế 5 năm với khẩu hiệu “Hiện đại hóa đất nước” và đạt được tăng trưởng kinh tế nhanh chóng nhờ thực hiện chính sách định hướng xuất khẩu. Những chuyên gia kinh tế gọi đây là là “Kỳ tích sông Hàn”.

Bài viết liên quan  Triều đại Goryeo (918-1392)

Chính phủ Hàn Quốc tập trung vào các dự án phát triển trong điểm như xây dựng đường cao tốc Gyeongbu, tàu điện ngầm đô thị. Phong trào Nông thôn mới Saemaeul đã biến Hàn Quốc từ một xã hội nông nghiệp nghèo nàn thành quốc gia công nghiệp hiện đại.

Vào tháng 10/1972, cuộc cách tân đã bị đàn áp nhưng phong trào dân chủ vẫn được tiếp diễn. Vào ngày 26 tháng 10 năm 1979 đã xảy ra một thảm kịch sát hại tổng thống và sau đó, một nhóm mới các sĩ quan với sự lãnh đạo bởi Đại tướng Chun Doo-hwan đã nắm quyền sau cuộc đảo chính.

Thế lực quân đội mới đã ngăn chặn những lời kêu gọi dân chủ hóa bằng vũ lực, điển hình là Phong trào dân chủ hóa ngày 18 tháng 5. Chun Doo-hwan tuyên bố lên nắm quyền Tổng thống và tập trung vào ổn định kinh tế. Dưới sự lãnh đạo của ông, quốc gia đạt được tăng trưởng kinh tế liên tục.

Vào tháng 6 năm 1987, Roh Tae-woo, một Nghị sĩ có triển vọng giữ chức Tổng thống của đảng cầm quyền, đã đưa ra thông báo đặc biệt về việc ông sẽ chấp nhận yêu cầu dân chủ hóa và bầu cử Tổng thống trực tiếp của người dân. Vào ngày 16 tháng 12 cùng năm, ông đã trúng cử Tổng thống nhiệm kỳ 5 năm. Ông đã chính thức được bổ nhiệm thành Tổng thống vào ngày 25 tháng 2 năm 1988. Chính quyền Roh Tae-woo đã thiết lập quan hệ ngoại giao với các nước cộng sản, gồm Liên bang Xô Viết, Trung Quốc, và những nước ở Đông Âu. Trong nhiệm kỳ của ông, cả Hàn Quốc và Triều Tiên đã đồng thời gia nhập Liên hợp quốc vào ngày 17 tháng 9 năm 199.

Chính phủ Kim Young-sam, được thành lập năm 1993, đã đấu tranh xóa bỏ tham nhũng bằng cách ban hành luật bắt buộc các công chức nhà nước phải kê khai toàn bộ tài sản và thực hiện chế độ khai báo danh tính thực trong giao dịch tài chính. Mức độ minh bạch trong giao dịch kinh doanh cũng được tăng cường chặt chẽ. Chính phủ cũng thực hiện hệ thống tự trị địa phương toàn quyền.

Kim Dae-jung trở thành Tổng thống năm 1998. Chính phủ của ông đã thành công trong việc vượt qua khủng hoảng tài chính xảy ra năm 1997 và cố gắng phát triển cả song song chủ nghĩa dân chủ và nền kinh tế thị trường.

Trong mối quan hệ với phía Bắc, chính phủ đã thông qua “chính sách ánh nắng”. Vào ngày 15 tháng 6 năm 2000, các lãnh đạo của hai miền Nam Bắc đã gặp nhau tại hội nghị Thượng đỉnh được tổ chức ở Pyeongyang, Triều Tiên đã phát đi một tuyên bố chung. Theo đó, hai quốc gia thành lập một hệ thống tái hòa giải và hợp tác, tổ chức các cuộc gặp đoàn tụ cho gia đình ly tán, nối lại tuyến đường sắt Gyeongui và Donghae, triển khai các dự án kinh tế chung như khai thác du lịch núi Geumgang.

Bài viết liên quan  Phong trào đấu tranh đòi độc lập (1910-1945)

Chính phủ Roh Moo-hyun, được thành lập năm 2003, đã tập trung vào ba mục tiêu lãnh đạo chính, gồm thực hiện chế độ dân chủ với sự tham gia của người dân, phát triển xã hội cân bằng, và thiết lập hòa bình và thịnh vượng khu vực Đông Bắc Á.

Chính phủ cũng tổ chức hội nghị thượng đỉnh lần 2 giữa các nhà lãnh đạo hai quốc gia ở Bình Nhưỡng, Triều Tiên vào ngày 4 tháng 10 năm 2007, đồng thời đạt được thỏa thuận về hiệp định thương mại tự do FTA với Mỹ.

Chính quyền Lee Myung-bak bắt đầu từ tháng 2 năm 2008, đã thiết lập năm chỉ số đánh giá chính nhằm xây dựng hệ thống phát triển mới với trọng tâm là thay đổi và thực tiễn.

Chính phủ đã nhấn mạnh rằng đây sẽ là chính phủ phục vụ nhân dân, cải cách và biên chế rút gọn lại các tổ chức chính phủ, tư nhân hóa các doanh nghiệp nhà nước để điều hành hiệu quả, kết hợp các cải cách hành chính. Hàn Quốc dần hướng ra thế giới thông qua việc gia nhập các tổ chức, đoàn thể quốc tế như Cộng đồng kinh tế Bán đảo Triều Tiên , Liên minh Hàn-Mỹ sáng tạo thế kỷ 21.

Bà Park Geun-hye đã trở thành Tổng thống đời thứ 18 của Hàn Quốc và là nữ tổng thống đầu tiên được bầu ra trong cuộc tổng tuyển cử được tổ chức vào ngày 19 tháng 12 năm 2012. Bà Park chính thức nắm quyền vào ngày 25 tháng 2 năm 2013. Chính phủ của Tổng thống Park Geun-hye đã đưa ra một mục tiêu cho thời đại mới là: Hạnh phúc của người dân và phát triển đất nước. Trong sáu mươi lăm năm(1948-2013), Hàn Quốc đã chuyển đổi từ một trong những nước nghèo nhất thế giới thành một cường quốc kinh tế và là hình mẫu của chế độ dân chủ tự do. Quá trình này có thể được nhìn nhận là ví dụ độc nhất vô nhị trong lịch sử thế giới.

Nguồn bài viết: Trung tâm Văn hóa và Thông tin Hàn Quốc (KOCIS)

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here