Thời kỳ đồ sắt Buyeo
Đến cuối giai đoạn Gojoseon, các nhà nước bộ lạc đã hợp nhất làm một ở Mãn Châu và trên Bán đảo Hàn Quốc. Buyeo được thành lập ở các đồng bằng dọc sông Songhuajiang ở Mãn Châu và Cát Lâm. Người Buyeo đã trồng trọt mùa màng và nuôi gia súc, tiêu biểu như ngựa.
Họ cũng đã chế tạo các bộ da lông thú. Đến đầu thế kỷ thứ nhất sau công nguyên, họ bắt đầu gọi người lãnh đạo chính là Vua và tích cực tiếp xúc với các nước khác, thậm chí quan ngại hệ ngoại giao với Trung Quốc. Vào cuối thế kỷ thứ 3, Buyeo đã hợp nhất thành Goguryeo. Người Buyeo tổ chức một lễ hội thường niên gọi là Yeonggo vào tháng 12. Trong suốt lễ hội, họ tổ chức một nghi lễ hiến tế cho trời, cùng nhau ca hát nhảy múa, và thả các tù nhân.
Bia đá của Đại đế Gwanggaeto (Goguryeo, thế kỷ thứ 5)
Buyeo đã tan vỡ trong quá trình thành lập liên minh khu vực, nhưng các bè phái đã tham gia thành lập Goguryeo và Baekje vẫn tự hào về dòng máu Buyeo. Samguk sagi (Lịch sử của Tam quốc) đã nói rằng Gojumong, người đã sáng lập Goguryeo vào năm 37 TCN có nguồn gốc từ Buyeo.
Goguryeo đã giúp các khu vực gần núi Baekdusan và dọc sông Amnokgang (Yalu) phát triển cực kỳ thịnh vượng. Ngay sau khi thành lập, Goguryeo đã xâm chiếm một số nước nhỏ ở khu vực và chuyển kinh đô tới thành Gungnaeseong (Tonggu) gần sông Amnokgang.
Qua rất nhiều cuộc chiến, Goguryeo đã xua đuổi được bè cánh trung thành với Triều đại Hán và mở rộng lãnh thổ xa đến Liaodong ở phía Tây và mở rộng về phía Bắc của Bán đảo Triều Tiên ở phía Đông. Goguryeo dần trở thành một nước hùng mạnh, giành quyền kiểm soát Mãn Châu và phía Bắc Bán đảo Triều Tiên.
Cũng có một số quốc gia nhỏ, như Okjeo và Dongye ở dọc bờ biển Đông của Bán đảo Triều Tiên, vị trí hiện tại tương ứng với tỉnh Hamgyeong-do và phía Bắc của tỉnh Gangwon-do. Do có vị trí nằm ở khu vực xa xôi hẻo lánh nên những quốc gia này phát triển chậm. Okjeo nộp nhiều cống vật như muối và cá cho Goguryeo.
Người Dongye đã tổ chức một nghi thức hiến tế trời được gọi là Mucheon vào tháng 10, nâng cao tinh thần đoàn kết bằng cách nhảy múa và ca hát cùng nhau. Các sản phẩm đặc biệt của họ bao gồm cung tên, được gọi là dangung, và gwahama (loài ngựa kích thước nhỏ để đi qua dưới các cay hoa quả). Hai nước Okjeo và Dongye về sau cũng sát nhập vào Goguryeo. Khu vực đến phía Nam của Gojoseon bị chiếm hữu bởi một nhóm lớn các quốc gia nhỏ gồm Mahan, Jinhan, và Byeonhan. Mahan là liên minh gồm 54 nước nhỏ (có tổng số 100.000 hộ gia đình) sống tại các tỉnh Gyeonggi-do, tỉnh Chungcheong-do, và tỉnh Jeolla-do ngày nay.
Byeonhan nằm ở khu vực thành phố Gimhae và Masan ngày nay. Jinhan nằm ở khu vực gồm Daegu và Gyeongju ngày nay. Hai nước này đều gồm khoảng 40.000 – 50,000 hộ gia đình.
Ba nước nhỏ được gọi chung là Samhan (Ba nước Hàn). Người Samhan tổ chức các nghi thức hiến tế trời vào tháng 5 và tháng 10. Vào các dịp này, mọi người tụ tập cùng nhau ăn mừng, uống rượu, ca hát và nhảy múa.
Cùng với sự lan rộng của văn hóa đồ sắt và sự phát triển các kỹ năng trồng trọt, các nước mạnh như Goguryeo, Baekje và Silla dần trở nên ổn định ở Mãn Châu và Bán đảo Triều Tiên.
Thời kỳ Tam quốc: Silla (57B.C.-AD935), Baekje (18B.C.-AD660); Goguryeo (37B.C.-AD668)
Goguryeo
Goguryeo là nước đầu tiên trong Tam quốc ổn định và trở thành một quốc gia có chủ quyền. Goguryeo bắt đầu mở rộng lãnh thổ vào cuối thế kỷ thứ nhất và áp dụng hệ thống quân chủ tập trung vào cuối thế kỷ thứ 2. Vào đầu thế kỷ thứ 4, Vua Micheon đã đánh đuổi bè phái nhà Hán, Trung Quốc ra khỏi Bán đảo Triều Tiên.
Vào năm 372 (năm thứ 2 của triều đại Vua Sosurim), Goguryeo đã công nhận Phật giáo là quốc giáo và ban bố hệ thống luật pháp nhằm nỗ lực thành lập hệ thống thống trị phù hợp. Goguryeo cũng thành lập viện giáo dục Khổng giáo Taehak. Đại đế Gwanggaeto là con trai của Vua Sosurim đã đánh đuổi Khitan, Sushen, Dongbuyeo và mở rộng lãnh thổ đến Mãn Châu. Ông cũng giành được nhiều pháo đài của Baekje ở phía Nam và giúp Silla vượt qua khủng hoảng bằng việc đánh đuổi những kẻ xâm lược Wako.
Baekje
Baekje được thành lập vào thế kỷ thứ 18 TCN bằng cách tập hợp những người sống dọc sông Hán (Hangang), là những người có nguồn gốc từ Buyeo và Goguryeo, và những người di cư từ các nơi khác. Vào giữa thế kỷ thứ 4, trong triều đại Vua Goi, Vương quốc Baekje đã nắm toàn bộ quyền kiểm soát các khu vực dọc sông Hán (Hangang) và thành lập hệ thống thống trị chính trị vững chắc bằng cách tiếp nhận có chọn lọc những nét văn hóa tiên tiến của Trung Quốc.
Vào thế kỷ thứ 4, Vua Geunchogo đã đánh chiếm Mahan và mở rộng lãnh thổ về bờ biển phía Nam của Geunchogo ngày nay. Dọc biên giới phía bắc, Baekje giáp mặt với Goguryeo trong cuộc tranh giành nắm chủ quyền tỉnh Hwanghae-do ngày nay. Baekje cũng nắm quyền kiểm soát Gaya ở phía Nam.
Vào lúc đó, lãnh thổ Baekje gồm các tỉnh Gyeonggi-do, Chungcheong-do, Jeolla-do, khu vực trung lưu sông Nakdong, tỉnh Gangwon-do, và tỉnhHwanghae-do ngày nay.
Silla
Silla khởi đầu từ Saroguk, một trong những nước nhỏ của Jinhan và chính thức thành lập thành vương quốc vào năm 57 TCN bởi dân bản địa của Gyeongju ngày nay và người dân từ các vùng khác. Những người có họ Park, Seok, và Kim lần lượt thay nhau nắm quyền. Vào khoảng thế kỷ thứ 4, Vương quốc này đã chiếm hầu hết các khu vực phía Đông sông Nakdong.
Trong triều đại Vua Naemul, Silla đã cho phép các đội quân Goguryeo đóng quân trong nước mình để giúp đánh đuổi quân xâm lược Wako. Silla cũng tiếp nhận nền văn hóa và văn minh Trung Quốc thông qua Goguryeo.
Vương miện vàng của Gaya – Vương miện này được khai quật ở Goryeong, tỉnh Gyeongsang-do, là đồ trang sức dạng đứng và có các miếng ngọc cong đối xứng.
Ở Byeonhan Liên minh Gaya đã xuất hiện với người lãnh đạo là Geumgwan Gaya ở khu vực nằm dọc khúc sông dưới của sông Nakdonggang. Liên minh này đã phát triển văn hóa đồ sắt và có tác động đáng kể đến các khu vực dọc sông Nakdong.
Các nước nhỏ của Gaya đã bắt đầu trồng lúa nước từ sớm và thương mại tích cực với Wa (Nhật Bản) và Lelang, tận dụng lợi thế sắt được sản xuất tại địa phương và các tuyến đường biển thuận tiện.
Thống nhất tam quốc thành nước Silla
Vào thế kỷ thứ 5, mỗi nước trong tam quốc (Goguryeo, Baekje, và Silla) trên Bán đảo Triều Tiên đều thực hiện chính sách mở rộng lãnh thổ theo bộ máy thống trị được thành lập với trung tâm là Vua.
Ở nhà nước Goguryeo, Vua Jangsu, con trai của Vua Gwanggaeto đã di chuyển kinh đô tới Pyeongyang vào năm 427. Ông đã chiếm Hanseong (ngày nay là Seoul), kinh đô của Baekje, và các khu vực dọc sông Hangang, mở rộng lãnh thổ xuống Jungnyeong (khu vựcDanyang và Yeongju ngày nay) và tới cả huyện Namyang-myeon, tỉnh Gyeonggi-do. Nhờ có sự mở rộng lãnh thổ này, Goguryeo nổi lên là một thế lực hùng hậu ở Đông Bắc Á.
Baekje đã dời thủ đô đến Ungjin (ngày nay là Gongju) vào năm 475, sau khi Goguryeo bị xâm lấn tại khu vực dọc sông Hangang về tay Baekje đã cố gắng tái xây dựng lực lượng để giành lại lãnh thổ đã mất.
Vua Dongseong của Baekje đã củng cố liên minh với Silla để đối phó với Goguryeo. Vua Muryeong củng cố kiểm soát địa phương nhằm nỗ lực thiết lập nền móng thịnh vượng.
Vua Seong, con trai của Vua Muryeong, đã di chuyển kinh đô Baekje tới Sabi (ngày nay là Buyeo), cố gắng cải cách hệ thống thống trị, và giành lại quyền kiểm soát các khu vực dọc sông Hangang bằng cách liên minh với Silla.
Về phía Silla, Vua Jijeung đã thay đổi tên hiệu thành Silla vào đầu thế kỷ thứ 6. Ngoài ra, Silla còn cải cách hệ thống chính trị, và tái cơ cấu khu vực hành chính, gồm cả thủ đô.Vua Jijeung đã sát nhập Usanguk (gồm đảo Ulleungdo và đảo Dokdo ngày nay) vào lãnh thổ Silla vào năm 512.
Vua Beopheung đã củng cố hệ thống thống trị bằng cách công bố luật pháp, đưa ra các luật về quan chức, và công nhận Phật giáo là tôn giáo chính thức của quốc gia. Ông cũng sát nhập Geumgwan Gaya nhằm nỗ lực mở rộng lãnh thổ.
Vua Jinheung đã tái tổ chức Hwarangdo thành tổ chức quốc gia và mở rộng đáng kể lãnh thổ. Ông đã nắm quyền các vùng đất dọc sông Hangang từ Baekje, xâm chiếm Dae Gaya ở Goryeong, giành lấy các vùng dọc sông Nakdong, và mở rộng lãnh thổ về phía Hamheung dọc bờ biển Đông.
Chuông thần của Đại đế Seongdeok (Silla thống nhất; thế kỷ thứ 8) – Chuông nặng 18,9 tấn và được cho là chiếc chuông lớn nhất nước. Chuông này còn được gọi là Chuông Emille. Hình ảnh các tiên nữ đang bay trong bức tranh bên phải thể hiện kỹ năng trang trí thanh nhã của Silla.
Vào năm 612, nhà Tùy (Trung Quốc), triều đại đã thống nhất tất cả lục địa Trung Quốc thành một quốc gia, huy động hơn một triệu lính để tấn công Goguryeo.
Đại tướng Eulji Mundeok của Goguryeo đã đánh bại hầu hết quân xâm lược Trung Quốc ở Salsu (ngày nay là sông Cheongcheongang). Triều đại nhà Tùy chịu tổn thất to lớn do thất bại này và rơi vào tay Nhà Đường vào năm 618. Nhà Đường Trung Quốc cũng tấn công Goguryeo vài lần nhưng đều thất bại.
Trong quá trình Goguryeon ngăn chặn sự tấn công xâm lược của Nhà Tùy và Đường Trung Quốc thì Baekje thường xuyên tấn công Silla. Silla sau khi thất bại trong việc tìm kiếm sự liên kết với Goguryeon, cuối cùng đã liên kết với nhà Đường xâm lược Baekje.
Quân đội Silla với sự lãnh đạo của Kim Yu-sin đã đánh bại lực lượng tinh nhuệ của quân đội Baekje với chỉ huy là Gyebaek ở Hwangsanbeol và đã hành quân đến Sabi, thủ đô của Baekje. Quân đội của nhà Đường Trung Quốc đã xâm lược Baekje qua cửa sông của sông Geumgang. Cuối cùng, Baekje đã đầu hàng thế lực Silla-nhà Đường vào năm 660.
Thế lực Silla-nhà Đường sau đó đã tấn công Goguryeo, từng là vương quốc hùng mạnh nhất Đông Bắc Á. Tuy nhiên, Goguryeo đã dùng hết tiền tài, sức lực trong hai cuộc chiến tranh quy mô lớn chống lại hai triều đại Trung Quốc và cuối cùng đã sụp đổ vào năm 668. Xâm lược Baekje và Goguryeo nhờ liên minh với Silla, nhà Đường Trung Quốc đã cố gắng kiểm soát toàn bộ Bán đảo Hàn Quốc, gồm cả Silla.
Silla đã tiến hành cuộc chiến chống lại nhà Đường, đánh bại hải quân nhà Đường tại cảng Gibeol gần cửa sông của sông Geumgang, và đánh đuổi toàn bộ lực lượng nhà Đường ra khỏi bán đảo. Cuối cùng, Silla đã hoàn thành chiến công vĩ đại là thống nhất Bán đảo Triều Tiên vào năm 676.
Nguồn bài viết: Trung tâm Văn hóa và Thông tin Hàn Quốc (KOCIS)